Diệp Huyên nhàn nhạt nói: “Ông cứ nghe lệnh ta là được rồi!”
Ông lão vội đáp: “Vâng vâng”.
Nói xong ông ta mau chóng cúi xuống.
Diệp Huyên nói: “Dẫn đường đi”.
Ông lão áo đen lại nhanh chóng dẫn đường.
Trên đường đi, Diệp Huyên lại hỏi: “Thực lực của Đạo Môn ở Bà Sa giới này thế nào?”
Ông lão áo đen khẽ cười: “Cũng gần giống như bốn gia tộc lớn, nhưng chúng ta khá là siêu nhiên, thông thường sẽ không quản lý chuyện của bốn gia tộc đó”.
Diệp Huyên gật đầu: “Bà Sa giới do Đạo Môn quản lý à?”
Ông lão đáp: “Nói đúng ra là do bốn gia tộc lớn và Đạo Môn của chúng ta cùng nhau quản lý”.
Diệp Huyên nhìn ông lão áo đen: “Đạo Môn không áp chế được bốn gia tộc lớn à?”
Ông ta cười ngượng, không nói gì nữa.
Áp chế bốn gia tộc lớn?
Bây giờ chắc chắn Đạo Môn không làm được!
Nhưng năm xưa thì thực sự làm được!
Ông ta do dự một lúc rồi hỏi: “Công tử, cậu đến Vương tộc làm gì vậy?”
Diệp Huyên bình thản nói: “Vương tộc muốn giết ta, vậy nên ta đi tìm họ nói chuyện”.
Ông lão áo đen sửng sốt rồi vội nói: “Công tử, Đạo chủ của chúng ta quen biết Vương tộc, ta đi nói với Đạo chủ một tiếng, bảo Đạo chủ cầu xin Vương tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625985/chuong-11456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.