Diệp Huyên đáp: “Thôi! Trở về chủ đề chính đi! Ông giao Đạo Môn cho ta quản lý, ta đồng ý với ông, nếu là nơi có Đạo Môn, ta có thể tạm thời không xây dựng thư viện!”
Chủ nhân bút Đại đạo gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên mở lòng bàn tay: “Cho ta một tín vật, một tín vật có thể khiến tất cả mọi người ở Đạo Môn phục tùng, nhớ kỹ là tất cả Đạo Môn, chứ không phải Đạo Môn ở một nơi nào đó!”
Chủ nhân bút Đại đạo nhìn Diệp Huyên, sau đó mở lòng bàn tay, một con dấu cổ xưa chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Huyên!
“Đạo ấn!”
Kỳ điện hạ ở bên cạnh híp mắt, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
Diệp Huyên nhìn đạo ấn kia, sau đó nói: “Thứ này có tác dụng gì?”
Chủ nhân bút Đại đạo giải thích: “Lấy kiếm của cậu ra chém thử đi!”
Nghe vậy, Diệp Huyên nhíu mày, sau đó vẫn làm theo, dùng kiếm Thanh Huyên chém mạnh một cái.
Oanh!
Đạo ấn rung động kịch liệt, những tia sáng đột nhiên loé lên, đánh bay Diệp Huyên ra ngoài!
Sau khi dừng lại, Diệp Huyên sửng sốt, vì hắn phát hiện đạo ấn này hoàn toàn không tổn hao gì!
Kiếm Thanh Huyên cũng không thể phá vỡ được nó?
Chủ nhân bút Đại đạo giải thích: “Đạo ấn này có một chức năng đặc biệt là có thể áp chế những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625917/chuong-11432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.