Tiểu Tịnh đột nhiên giẫm vào đầu người đàn ông: “Đổi con mẹ ngươi, chỉ đổi rượu không đổi sắc, một chút thành ý cũng chẳng có!”
Nhìn thấy Tiểu Tịnh dùng một đạp lên đầu người đàn ông, mọi người ở đây đều sửng sốt, sau đó đều lui về phía sau!
Tiểu Tịnh nhìn về phía Cổ Nhiễm: “Cổ Nhiễm tỷ, trời tạo nghiệp, còn có thể sống, tự tạo nghiệp, không thể sống! Tỷ là người đứng đầu Thiện Viện, mà ta dù thế nào cũng coi như là Đại sư tỷ của Thiện Viện, cho nên, ta cảm thấy cần thiết phải thay đổi Thiện Viện của chúng ta một chút rồi!”
Nói thật ra, nàng ta có chút khó chịu!
Bởi vì tính cách của Cổ Nhiễm quá lương thiện, bởi vậy, ở thư viện Quan Huyên, Thiện Viện không có cảm giác tồn tại nhất trong các viện, người của thư viện cũng không kính trọng Cổ Nhiễm giống như kính trọng những người đứng đầu viện khác!
Đây là điều làm nàng ta khó chịu nhất!
Cho dù là ở một nơi nói đạo lý như thư viện Quan Huyên, ngươi cũng phải có thực lực, bằng không, người khác sẽ không tôn trọng ngươi!
Cổ Nhiễm khẽ gật đầu: “Ngươi nói đúng!”
Tiểu Tịnh lại nói: “Muốn thay đổi Thiện Viện, phải mở rộng! Chỉ có mở rộng, chúng ta mới có thể phát triển người của mình, chỉ cần người của chúng ta đủ nhiều, đủ mạnh, chúng ta mới càng có nhiều phân lượng ở thư viện, kể từ đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625827/chuong-11396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.