Đinh Thược Dược khẽ nói: “Nếu là người khác, đương nhiên cũng có thể, nhưng ngươi không được!”
Tiểu Tịnh cười lạnh: “Dựa vào đâu?”
Đinh Thược Dược hỏi ngược: “Tại sao ngươi đến thư viện?”
Tiểu Tịnh im lặng.
Đinh Thược Dược cười nói: “Nha đầu ngươi, ngươi muốn nuốt chửng số mệnh Thiên Mệnh của hắn, sau đó dựa vào số mệnh Thiên Mệnh của hắn thay đổi bản thân, đúng chứ?”
Tiểu Tịnh quay đầu: “Không có!”
Đinh Thược Dược cười ha ha: “Ngươi còn không thừa nhận!”
Nói rồi, bà ấy vỗ nhẹ vai Tiểu Tịnh: “Nghe lời khuyên của tỷ, đời này ở ẩn, tương lai có thể người có thể tranh giành với ngươi, sẽ không có ai cả! Nhưng nếu đời này ngươi không ở ẩn, đến tám phần sẽ chết yểu! Đừng thấy ca ca ngươi dễ nói chuyện, thật ra, bản chất hắn cũng là người tàn nhẫn, hơn nữa, chẳng lẽ bản thân ngươi không phát hiện, những nhân quả dính trên người ngươi đã bắt đầu nuốt chửng ngươi rồi sao? Không đúng, ngươi đã phát hiện rồi! Vì vậy, đến hiện tại ngươi mới không chịu khôi phục ký ức, đến đây tránh né những nhân quả kia. Ngươi đến thư viện Quan Huyên, ngoài việc nuốt chửng số mệnh Thiên Mệnh của hắn, còn có một nguyên nhân, chính là muốn mượn số mệnh Thiên Mệnh hắn để tránh né nhân quả!”
Tiểu Tịnh bình tĩnh nói: “Ta không biết ngươi đang nói gì!”
Đinh Thược Dược cười nói: “Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625760/chuong-11372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.