Uy thế của một kiếm ấy thật sự khủng bố đến mức đó!
Những người còn lại liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi!
Tiểu Tịnh ngó Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên cất kiếm Thanh Huyên đi, quay đầu nhìn Tiểu Tịnh hỏi: "Có theo ta đi không?"
Tiểu Tịnh lập tức gật đầu đáp: "Có!"
Diệp Huyên gật đầu: "Vậy đi thôi!"
Tiểu Tịnh quay đầu nhìn những thành viên nói: "Các ngươi đừng đi theo ta!"
Nàng ta nói xong bèn theo Diệp Huyên rời đi!
Những thành viên khác đứng tại chỗ quay mặt nhìn nhau!
Lúc này, một ông lão bỗng nói: "Đợi đoàn trưởng nhớ lại, thanh niên kia sẽ không áp chế được nàng. Sau đó, nàng sẽ đến tìm chúng ta thôi!"
Mấy người còn lại đều gật đầu!
...
Trên đường, Diệp Huyên im lặng không nói gì.
Tiểu Tịnh ngó Diệp Huyên rồi hỏi: "Tức giận?"
Diệp Huyên cười đáp: "Không có!"
Tiểu Tịnh liếc Diệp Huyên: "Còn bảo không có, đúng là đồ hẹp hòi!"
Diệp Huyên cười hỏi: "Ta hẹp hòi?"
Tiểu Tịnh do dự một lúc mới nói: "Có phải ca ca nghi ngờ ta đã khôi phục trí nhớ không?"
Diệp Huyên gật đầu.
Tiểu Tịnh cười nói: "Không có khôi phục trí nhớ!"
Diệp Huyên nhìn Tiểu Tịnh, cô bé mỉm cười nói: "Thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625750/chuong-11368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.