Mà trong thành thì lại vô cùng thảm thiết!
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: "Cô gái này đúng là một kẻ tàn nhẫn!"
Trái lại Diệp Thanh Thanh lại có vẻ hết sức bình tĩnh!
Tàn sát một thành gì đó, ở chỗ nàng ta chỉ là chuyện nhỏ!
Diệp Huyên không có vào thành, khẽ thở dài một hơi!
Hắn đã đánh giá thấp sự khát máu của cô nhóc kia!
Đây không phải là một kẻ cuồng giết người bình thường, mà là một gã đồ tể rồi!
Tiểu Tịnh lặng lẽ ngó Diệp Huyên rồi nhỏ giọng nói: "Ta..."
Diệp Huyên lại khẽ thở dài.
Nếu cô nhóc này mà khôi phục trí nhớ thì chắc chắn không phải loại nói vài ba câu đã có thể thay đổi!
Giờ phút này, hắn bỗng thấy hơi hối hận!
Nhưng, nếu thả cô nhóc này đi như thế thì hắn cũng thấy không ổn, theo mình còn có thể quản lý đôi chút. Nếu cứ để cô nhóc đi, một khi khôi phục trí nhớ thì không biết còn có bao nhiêu người sẽ gặp nạn!
Bấy giờ, Diệp Thanh Thanh bỗng nói: "Ca, để nàng ta ở lại thư viện đi!"
Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, nàng ta bình tĩnh nói: "Ca, ta nói thật, bên cạnh huynh chẳng mấy ai là người tốt! Chẳng hạn như ta, ta cũng không phải người tốt. Người mà ta đã giết chắc chắn còn nhiều hơn cô nhóc kia rất nhiều! Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625737/chuong-11362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.