Ông lão cười nói: “Những người trong thành này đều không phải người tốt! Nếu ba vị tiến vào trong đó, sợ là sẽ gặp phiền phức lớn!”
Diệp Huyên đột nhiên kéo tay Tiểu Tịnh giơ lên, khi ông lão nhìn đấy nhẫn chứa đồ trên tay Tiểu Tịnh, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi, giống như là nhìn thấy quỷ vậy, liên tục lùi về sau, cuối cùng đứng không vững, trực tiếp lảo đảo té ngã xuống đất!
Diệp Huyên nhìn thấy một màn này, quay đầu nhìn về phía Tiểu Tịnh: “Muội xem, danh tiếng của muội tệ cỡ nào kìa!”
Tiểu Tịnh vẻ mặt vô tội.
Xa xa, ông lão kia hoảng sợ nhìn Tiểu Tịnh: “Ngươi... Ngươi... Mẹ kiếp...”
Nói xong, ông ta xoay người, đầu cũng không quay lại, biến mất ở xa xa!
Diệp Huyên không nói gì!
Nha đầu kia rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện xấu!
Tiểu Tịnh hơi do dự, sau đó nói: “Ta trước kia hình như rất xấu xa!”
Diệp Huyên nói: “Bỏ hình như đi!”
Tiểu Tịnh: “...”
Diệp Huyên nói: “Đi thôi! Đi hỏi thăm về muội trước kia!”
Ba người tiến vào trong thành, vừa mới tiến vào trong thành, những ánh mắt không có ý tốt nhìn qua!
Diệp Thanh Thanh đang muốn ra tay, Diệp Huyên đột nhiên kéo tay Tiểu Tịnh, giương giọng nói: “Không sợ chết thì cứ tới đây đi!”
Trong nháy mắt, những ánh mắt kia tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625732/chuong-11360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.