Thanh âm vừa dứt, ba người trực tiếp biến mất trong Truyền Tống Trận!
Đám người Thần chủ ngơ ngác!
Trong Truyền Tống Trận, Tiểu Tịnh hơi hơi cúi đầu, không nói lời nào, không biết suy nghĩ cái gì.
Diệp Huyên nhìn về phía Tiểu Tịnh, cười nói: “Nghĩ gì thế?”
Tiểu Tịnh nói: “Ta trước kia thật sự là một người xấu xa sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu đúng vậy, về sau muội có thay đổi không?”
Tiểu Tịnh hơi do dự, sau đó nói: “Nếu ta không thay đổi thì sao?”
Diệp Huyên chỉ chỉ Diệp Thanh Thanh: “Ta sẽ để Thanh tỷ nói chuyện với muội!”
Tiểu Tịnh im lặng!
Ý tứ rất rõ ràng!
Nói chuyện được, thì nói bằng mồm, nói không được, vậy thì nói bằng vũ lực!
Tiểu Tịnh thấp giọng thở dài!
Diệp Huyên xoa xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Tịnh, cười nói: “Hiện tại muội đã gia nhập thư viện Quan Huyên, như vậy, ta phải chịu trách nhiệm đối với muội, nếu sau khi muội khôi phục trí nhớ, muội muốn rời đi, ta cũng tôn trọng quyết định của muội! Muội yên tâm, ta sẽ không phán xét muội, những điều đó không thuộc quyền quản lý của ta!”
Diệp Huyên hắn không phải thần, cái gì cũng muốn quản!
Người tốt?
Người xấu?
Chính hắn cũng không phải người tốt gì!
Hơn nữa, cha hắn lại càng không là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625729/chuong-11358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.