Diệp Thanh Thanh nói: “Vừa nãy bọn họ ra tay với ta, ta đã cảm nhận được vị trí bọn họ rồi, đi thôi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được thôi! Vậy đi dạo thôi!”
Nếu là một mình hắn thì hắn sẽ nghĩ thôi vậy!
Phát triển một thời gian mới được!
Nhưng, nếu đã có Thanh Nhi đi theo thì không giống nữa rồi!
Hắn có thể muốn làm gì thì làm!
Ngay sau đó, ba người khởi hành đi đến nơi thần bí kia.
Trong lúc xuyên qua thời không, Diệp Huyên nhìn Tiểu Tịnh: “Sư phụ ngươi dạy ngươi tu hành chưa?”
Tiểu Tịnh gật đầu: “Dạy rồi!”
Diệp Huyên có chút hiếu kỳ: “Hắn dạy thế nào?”
Tiểu Tịnh nói: “Ông ấy vừa cho ta một quyển công pháp, sau đó thì chết rồi!”
Nói rồi, vẻ mặt cô bé bỗng buồn bã: “Ta cảm thấy, sau này ta phải báo thù cho ông ấy!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Tiểu Tịnh nhìn Diệp Huyên: “Sau này ta gọi ngươi là gì?”
Diệp Huyên cười nói: “Sau này ngươi cứ gọi ta là ca ca đi!”
Tiểu Tịnh gật đầu: “Được, ca ca!”
Diệp Huyên lắc đầu cười, nha đầu này, đúng là không phản kháng gì cả!
Diệp Thanh Thanh nhìn Tiểu Tịnh, không nói gì.
Không lâu sau, mọi người đã đến một vùng tinh không chưa biết, cũng chẳng phải đã đến, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625709/chuong-11350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.