Diệp Huyên đi đến trước mặt Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Có phải huynh nghĩ ta là vô cớ gây rối không?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Làm gì có chứ!”
Diệp Thanh Thanh khẽ cúi đầu: “Ta biết là mình đang cố tình gây rối nhưng chuyện này cũng không liên quan đến ta. Lúc đầu khi tách ra, ta đã được chia cho tính cách này rồi! Vì vậy, có liên quan gì đến ta chứ?”
Diệp Huyên im lặng.
Ngươi đã nói tránh né đến vậy rồi, hắn còn có thể nói gì đây?
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên: “Tu luyện xong rồi?”
Diệp Huyên gật đầu: “Thần hồn đã tu luyện xong rồi!”
Diệp Thanh Thanh nói: “Còn nhớ Quá Khứ Tông không?”
Diệp Huyên bỗng ngây người, sau đó nói: “Quá Khứ Tông!”
Diệp Thanh Thanh gật đầu.
Diệp Huyên im lặng.
Suýt nữa hắn đã quên mất Quá Khứ Tông này rồi!
Ngày trước tông môn này từng truy sát hắn, nhưng, qua một thời gian, tông môn này không còn xuất hiện nữa!
Mà bây giờ Diệp Thanh Thanh lại nhắc đến!
Hắn còn nhớ, tông chủ tông môn này tên Khương Thái U!
Nói đến Quá Khứ Tông, thì không thể không nhắc đến cô gái tương lai kia!
Cô gái nói sau này mình phải chết!
Người Thiên Mệnh!
Diệp Huyên nhíu mày, chẳng lẽ con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625701/chuong-11342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.