Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Ta phải xem trình độ của Đại Học Cung trước đã, nếu trình độ đủ tốt, gia nhập cũng không sao, nếu trình độ quá kém, như vậy… ngươi hiểu chứ!”
Ông lão cười nói: “Ngươi cứ yên tâm, trình độ của Đại Học Cung ta tuyệt đối là tốt nhất toàn vũ trụ! Không có cái thứ hai!”
Diệp Huyên thoáng nhìn ông lão, mẹ nó, lão già này rất giỏi khoác lác!
Bên cạnh, Diệp Thanh Thanh chợt nói: “Có thể nhanh chút không?”
Nghe thấy Diệp Thanh Thanh hơi bực bội, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi: “Được được! Người đừng tức giận, ta lập tức sắp xếp… hay là ta nhận lỗi với người trước, xin lỗi…”
Đệt?
Diệp Huyên kinh ngạc nhìn ông lão trước mắt, lão già này không có tâm bệnh đấy chứ?
Một lời không hợp là xin lỗi?
Sắc mặt Diệp Thanh Thanh cũng trở nên khó coi!
Diệp Huyên liếc nhìn Diệp Thanh Thanh, chẳng lẽ trước đó Thanh nhi từng đến nơi này gây rối?
Hắn càng nghĩ càng thấy có thể lắm!
Thanh Nhi này là người có tính tình nóng nảy nhất hắn từng gặp!
Lần này, ông lão không dám nói gì nữa, vội vàng dẫn Diệp Huyên đi vào trong một đại điện, toàn bộ đại điện trống rỗng, nhưng vách tường xung quanh lại có vô số chữ viết cổ xưa!
Ông lão quay đầu nhìn Diệp Huyên: “Những chữ viết cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625695/chuong-11336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.