Bên kia trong thời không vô tận, Diệp Huyên cùng Diệp Thanh Thanh ngự kiếm mà đi!
Diệp Thanh Thanh tay cầm trường kiếm, im lặng không nói.
Diệp Huyên cười nói: “Thanh Nhi?”
Diệp Thanh Nhi nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Làm sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Không có gì, chỉ là muốn gọi muội một tiếng!”
Diệp Thanh Thanh trừng mắt với Diệp Huyên: “Bớt hoa hoè hoa sói!”
Diệp Huyên cười ha ha, sau đó nói: “Thanh Nhi, lần này chúng ta phải đi đâu?”
Diệp Thanh Thanh nói: “Cô gái kia dạy huynh phương pháp gấp rồi?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy! Lợi hại không?”
Diệp Thanh Thanh lạnh nhạt nói: “Có gì lợi hại chứ? Là huynh từng trải ít, cho nên mới cảm thấy lợi hại!”
Diệp Huyên mỉm cười: “Thanh Nhi, ta biết, lúc trước các muội từng đánh nhau, muội có thể nói xem, lúc trước các muội vì sao lại đánh nhau không?”
Kỳ thực, đối với đoạn ân oán trước đây, hắn vẫn là có chút tò mò!
Bởi vì mấy muội muội này vốn là một thể, theo lý mà nói, không nên đánh nhau mới đúng!
Diệp Thanh Thanh trầm lặng một hồi, sau đó nói: “Bởi vì huynh!”
Diệp Huyên sửng sốt!
Diệp Thanh Thanh nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Huynh từng nói, hy vọng chúng ta bảo vệ vũ trụ Tam Duy, mà nàng ta mới đầu cũng là làm như vậy, bởi vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625676/chuong-11332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.