Cô gái váy tím không nói lời nào.
Kỳ điện hạ ngồi lên chiếc ghế mây bên cạnh, sau đó nói: “Ta vốn không muốn tới, nhưng cuối cùng ta vẫn tới! Bởi vì có một số chuyện, ta thật sự không cách nào quên được”.
Cô gái váy tím nhìn Kỳ điện hạ: “Ngươi muốn làm gì?”
Kỳ điện hạ cười nói: “Ngươi không cần gọi người đâu! Bây giờ Thần Qua tộc đang ngăn địch, bọn họ không có sức đến cứu ngươi!”
Cô gái váy tím nhìn chằm chằm Kỳ điện hạ, không nói lời nào.
Kỳ điện hạ lại nói: “Ta cảm thấy, có một vài món nợ, ngươi và ca ta phải trả, ngươi cảm thấy thế nào?”
Ánh mắt cô gái váy tính dần dần lạnh lẽo, mà đúng lúc này, trong phòng nơi xa bỗng truyền ra tiếng nói: “Tiểu Kỳ!”
Kỳ điện hạ nhìn về phía căn phòng, người trong phòng nói: “Để một mình ta trả những món nợ này, được không?”
Kỳ điện hạ lắc đầu: “Không thể!”
Người trong phòng im lặng.
Kỳ điện hạ khẽ nói: “Gần triệu người của Đế quốc Minh chết đi! Năm đó hoàng tộc chúng ta bị giết hầu như không còn! Ngươi cảm thấy, một mình ngươi có thể trả nổi không?”
Người trong phòng chìm vào im lặng.
Kỳ điện hạ chậm rãi nhắm mắt lại: “Ca, ngươi có thể theo đuổi tình yêu của mình, ta cũng tán thành ngươi theo đuổi tình yêu của mình, nhưng mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625650/chuong-11321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.