Tiểu Tháp bỗng nhiên tức giận nói: “Tiểu Bút, ngươi đừng có mà coi thường tiểu chủ nhà ta! Ngươi cho rằng tiểu chủ ta toàn dựa vào người khác thôi sao? Ngươi không nhìn thấy cố gắng của tiểu chủ ta sao? Hắn rất cố gắng, thi thoảng hắn mới gọi người, hơn nữa đều là bất đắc dĩ, việc này có thể trách hắn sao?”
Diệp Huyên nhíu mày lại: “Tiểu Tháp, ngươi đang thanh minh đấy à?”
Tiểu Tháp vội nói: “Không phải, không phải!”
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Có phải hai người các ngươi chướng mắt ta không?”
Tiểu Tháp và Tiểu Bút không hẹn mà cùng giữ im lặng.
Diệp Huyên cười lạnh lùng.
Bút Đại đạo nói: “Cậu muốn phương pháp tu luyện tốt hơn, vậy có thể tìm chủ nhân ta! Chắc chắn y có!”
Diệp Huyên nói: “Huynh biết chủ nhân huynh ở nơi nào không?”
Bút Đại đạo nói: “Không biết!”
Tiểu Tháp lập tức nói: “Không biết thì ngươi nói làm quái gì! Tiểu chủ, ta đề nghị bán bút Đại đạo đi!”
Bút Đại đạo: “…”
Diệp Huyên nói: “Tiểu Bút, huynh có thể tìm chủ nhân huynh giúp ta không?”
Bút Đại đạo nói: “Tìm Đạo Môn!”
Diệp Huyên cau mày lại!
Đạo Môn!
Hắn bỗng nhiên nhớ tới, sau khi đến tuyệt địa này, hắn biết Đế quốc Minh, biết Thần Qua tộc, nhưng lại chưa từng nghe tới Đạo Môn!
Bút Đại đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625594/chuong-11295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.