Kỳ Điện hạ ngẩng đầu nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, Lâm Phong bỗng nói: “Điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm gì?”
Vẻ mặt Kỳ Điện hạ bình tĩnh: “Trốn!”
Lâm Phong sững người.
Kỳ Điện hạ cười nói: “Người của Thần Qua tộc có lẽ sắp đến rồi! Đi thôi!”
Lâm Phong do dự rồi nói: “Thiếu niên này không phải người bình thường, chẳng lẽ không nên giá họa để người này đấu với Thần Qua Tộc, chúng ta thành ngư ông đắc lợi sao!”
Kỳ Điện hạ nhìn Kỳ Phong, sau đó nói: “Hành vi như vậy, có khác gì cầm thú?”
Lâm Phong cúi đầu, không dám nói gì.
Kỳ Điện hạ khẽ nói: “Diệp công tử này, không phải người bình thường, chúng ta và hắn tuy đã sạch nợ, nhưng cũng xem như kết phần thiện duyên, nếu chúng ta tính kế với hắn, vậy thì phần thiện duyên này sẽ biến thành ác duyên!”
Nói rồi, nàng khẽ lắc đầu, lại nói tiếp: “Hơn nữa, hành vi như vậy, phạm vào bản tâm của ta!”
Lâm Phong thấp giọng thở dài, không nói gì thêm!
Năm đó ở Đế quốc Minh, nhân duyên của Kỳ Điện hạ rất tốt, bởi vì nàng rất lương thiện!
Kỳ Điện hạ lại nói: “Hiện tại chuyện chúng ta có thể làm là lẩn trốn, đợi Thần Qua Tộc buông bỏ phòng bị với chúng ta, như vậy, chúng ta mới có thể làm được nhiều chuyện hơn”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625530/chuong-11272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.