Nói xong ông ta lại nhìn về ngọn núi vạn trượng phía xa: “Có lẽ vị chiến tướng trong núi kia sẽ biết”.
Diệp Huyên mỉm cười, xoay người rời đi.
Hắn không có hứng thú với ân oán giữa Đế quốc Minh và Thần Qua tộc.
Thấy Diệp Huyên rời đi, Trấn Nguyên hơi sửng sốt sau đó nói: “Tiểu hữu, vị chiến tướng này có chiến tâm pháp phương pháp tu luyện siêu cấp của Đế quốc Minh thượng cổ, nếu có được phương pháp tu luyện này có thể tu luyện được chiến ý vô song đấy”.
Chiến tâm pháp!
Diệp Huyên lắc đầu.
Hắn không có hứng thú.
Bởi vì chắc chắn chiến tâm pháp không thể lợi hại bằng phương pháp gấp được.
Thấy Diệp Huyên vẫn không si nhê, Trấn Nguyên hơi sốt ruột, ông ta vội chặn trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên nhìn ông ta, không nói gì.
Trấn Nguyên cười ngượng: “Tiểu hữu, ta không có ác ý”.
Diệp Huyên cười: “Ta biết ông không có ác ý, ông chỉ đơn thuần là muốn lợi dụng ta thôi. Nếu ta đoán không nhầm thì hẳn là ông đã biết nhát kiếm lúc trước là do ta thi triển, mà ông tìm ta chẳng qua là muốn lừa ta đi cứu vị chiến tướng kia, sau đó xem xem có thể có được lợi ích gì không, đúng không?”
Nghe vậy, nét mặt Trấn Nguyên lập tức trở nên hơi gượng gạo.
Diệp Huyên cười bảo: “Ta không có bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625488/chuong-11254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.