Diệp Huyên cười đáp: “Đương nhiên là từng nghe nói đến rồi! Vậy ông chưa từng nghe nói đến ta à?”
“Ngươi!”
Người đàn ông cười to, không hề nói nhảm một câu, ông ta chắp ngón tay với nhau, một lực lượng đáng sợ xuất hiện, như muốn nghiền nát đất trời, vô cùng đáng sợ.
Không vui là lập tức ra tay!
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên cau mày, lúc này trong lòng hắn rất nghi ngờ, người này là người của thư viện Quan Huyên, thế vì sao lại không biết hắn!
Lúc này, một lực lượng đáng sợ đã kéo xuống tới chỗ gần đầy Diệp Huyên, hắn không hề nhiều lời, vung tay áo một cái.
Ầm!
Hành động này khiến lực lượng kia thoáng chốc tán loạn, biến mất không còn tăm hơi.
Nhìn thấy cảnh này, người đàn ông áo trắng kia sửng sốt.
Tộc trưởng Nguỵ tộc cũng sửng sốt, ông ta nhìn Diệp Huyên, sau đó lại nhìn về phía người đàn ông, tỏ vẻ ngạc nhiên.
Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi là ai!”
Diệp Huyên cười hỏi: “Ông là người của thư viện Quan Huyên à?”
Người đàn ông cười nhạt, cực kỳ tự tin nói: “Đương nhiên!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó hỏi: “Ông không biết ta sao?”
Người đàn ông quan sát Diệp Huyên một lúc, cười nói: “Ta nên biết ngươi à? Hay là người đứng sau ngươi còn mạnh hơn thư viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625454/chuong-11244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.