Lúc này, cuối cùng hắn cũng may mắn hiểu được cảm nhận của Thanh Nhi trước đây!
Vô vị!
Không hề có chút độ khó nào!
Chẳng thú vị gì cả!
Đương nhiên vẫn phải giả vờ một chút!
Diệp Huyên cười nói: “Đi xem thử đi!”
Dứt lời, hắn dẫn Thượng Quan Ngưng đi theo mình!
Cô gái váy trắng ở bên cạnh chần chừ một lát rồi cũng vội vàng đuổi theo!
Chẳng mấy chốc, Diệp Huyên dẫn hai cô gái Thượng Quan Ngưng đi tới dưới chân núi, vừa đến nơi, Diệp Huyên đã nhìn thấy một ông lão.
Ông lão đứng dưới chân núi ngẩng mắt nhìn lên trên, ánh mắt đờ đẫn.
Cô gái váy trắng ở bên cạnh nhìn thoáng qua ông lão, trong mắt lập tức lộ vẻ kiêng dè, sau đó vô thức nhích đến gần Diệp Huyên hơn.
Lúc này, ông lão kia thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, không nói một lời.
Diệp Huyên không thèm quan tâm đến ông lão, hắn đi thẳng về phía ngọn núi phía xa, cũng không phải đi dọc theo đường núi, mà là di chuyển trong không trung, bước từng bước về phía đỉnh núi.
Nhìn thấy cảnh này, ông lão lập tức híp mắt.
Cô gái váy trắng nhìn Diệp Huyên không nói một lời.
Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh vội vàng đuổi theo!
Thấy vậy, cả cô gái váy trắng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625436/chuong-11237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.