Diệp Huyên hỏi: “Nơi sầm uất nhất là chỗ nào?"
Ông lão chần chừ một hồi mới nói: “Là Thiên Nhất Thành, đông đúc nhất, cũng náo nhiệt nhất”.
Diệp Huyên gật gù: “Chỉ đường đi”.
Ông lão vươn tay về bên phải. Diệp Huyên bật cười rồi ngự kiếm bay lên, vẽ ra một vòng cung tuyệt đẹp ở chân trời rồi biến mất.
Để lại một ông lão đầy hoang mang.
...
Chỉ một hồi sau, hắn đã đi đến Thiên Nhất Thành.
Nó quả thật là một tòa thành sầm uất náo nhiệt, bên trong chứa ít nhất cũng trăm triệu người.
Diệp Huyên tút tát lại trang phục một phen, lần này không cầm kiếm nữa mà đổi sang cầm sách, khoác áo thư sinh tươm tất, nhìn qua đã cảm thấy cực kỳ trí thức!
Hắn bước vào thành, nhìn người qua kẻ lại trên phố, nhộn nhịp vô cùng.
Hứng thú gia tăng, hắn tản bước trên đường, không ngừng mua thứ này thứ kia.
Nhưng mục đích của hắn không phải chỉ là lang thang mà đang tìm một nơi đông người qua lại để xây dựng thư viện.
Dạo quanh thành một vòng rồi, cuối cùng hắn nhìn trúng một vị trí "tựa núi dựa sông".
Nơi này thật sự rất tốt, vừa có núi lại có sông. Dưới chân núi là một khu nhà xa hoa rộng lớn, chiếm diện tích mấy trăm dặm là ít. Trước nhà còn có hồ nước rộng đến nghìn dặm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625340/chuong-11211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.