Diệp Huyên đáp: “Ông nói điều kiện đi
Vô Biên cười: “Đơn giản thôi, nếu ta thắng, Tiểu Tháp kia của ngươi thuộc về ta!”
Diệp Huyên cạn lời.
Mẹ kiếp!
Không ngờ cả Vô Biên cũng đang dòm ngó đến Tiểu Tháp!
Vô Biên cười nói: “Ngươi dám không?”
Diệp Huyên cười to: “Có gì không dám chứ? Lên đi!”
Dứt lời, hắn vung tay áo, kiếm ý Nhân Gian dâng trào, trong nháy mắt, toàn bộ hư không lập tức sôi sục, cực kỳ đáng sợ.
Vô Biên cười khẽ: “Kiếm ý Nhân Gian!”
Dứt lời, ông ta mở lòng bàn tay, sau đó nắm chặt lại, hành động này khiến hư không lập tức biến thành một vòng xoáy khổng lồ!
Ầm!
Chỉ trong nháy mắt, Diệp Huyên đã bị cuốn vào trong vòng xoáy hư không, ở trong này, Diệp Huyên nhìn thấy vũ trụ tinh không vô tận!
Diệp Huyên híp mắt, thầm thấy rung động.
Vô Biên nhìn Diệp Huyên: “Chắc ngươi cũng biết Thiên Tri Thánh Cảnh có thể mượn thế, nhưng ta cho ngươi biết, những người đó đều chỉ mượn tiểu thế, vì vũ trụ tinh không trong mắt bọn họ chỉ là một lồng giam, bọn họ không hề biết vũ trụ này rộng lớn đến mức nào! Lên đi, ta sẽ cho ngươi xem ta mượn thế…”
Dứt lời, ông ta đè tay về phía Diệp Huyên.
Oanh!
Vô số tinh không vũ trụ lập tức như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625187/chuong-11137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.