Diệp Huyên thấy đối phương ở cùng cảnh giới thì hơi nhíu mày. Hắn không đến nỗi cho mình là vô địch trong khắp Thiên Tri Thánh Cảnh, đương nhiên sẽ không xem thường bất kỳ ai ở cảnh giới này.
Bàn Nan im lặng nhìn Diệp Huyên, hai bàn tay nắm lại.
Bàn Quốc sư lên tiếng: “Bắt đầu đi Diệp công tử”.
Diệp Huyên cười đáp: “Được!"
Nói xong, hắn nhấc chân lên, chỉ với một bước đã vọt đến trước mặt Bàn Nan, sau đó rút kiếm chém ra.
Hắn dùng đến kiếm Thanh Huyên, nhát chém khiến đối thủ biến sắc, tung ra cú đấm.
Ầm!
Quyền mang vàng rực ùa ra từ nắm tay Bàn Nan khiến hư không sôi trào.
Cứng đối cứng!
Uỳnh!
Quyền mang và kiếm mang nện vào nhau nổ tung. Hai người đồng thời thối lui hơn mấy chục nghìn trượng.
Khi dừng lại, cánh tay phải của Bàn Nan đã nứt vỡ, máu tuôn như suối. Diệp Huyên ở nơi xa cũng có một dòng máu tràn ra từ khóe miệng.
Lưỡng bại câu thương!
Nhưng Bàn Nan bị nặng hơn.
Bàn Quốc sư thấy vậy thì khẽ nhíu mày.
Bàn Cẩm Nhi đứng bên thì thầm: “Lai lịch người này không đơn giản!"
Bàn Quốc sư gật gù: “Ngoại Trật Tự, chứng tỏ hắn không đi con đường của chủ nhân bút Đại đạo, đã vậy mà có thể sống đến bây giờ, đúng là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625145/chuong-11116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.