Thiên Tri Thánh Cảnh!
Diệp Huyên nhìn thoáng qua ông lão, Thiên Tri Thánh Cảnh của Thượng tộc rốt cục cũng không nhịn nổi nữa rồi!
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên nhìn về phía Thanh Nhi, vẻ mặt Thanh Nhi bình tĩnh như nước, thấy Diệp Huyên nhìn sang, nàng cười nói: “Làm sao vậy?”
Diệp Huyên chỉ chỉ ông lão.
Thanh Nhi chớp chớp mắt: “Dọn chiến trường?”
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ta đánh một chút trước đã!”
Thanh Nhi gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên cầm tay Thanh Nhi, cười ầm.
Giờ phút này, hắn hiểu được như thế nào là sự tự tin!
Cái gì là tự tin?
Đây chính là tự tin!
Giờ phút này, hắn thật sự có một loại tự tin không thể giải thích được, lão tử là vô địch!
Xa xa, Thượng Tĩnh đi đến bên cạnh ông lão hơi hành lễ: “Lão tổ!”
Ông lão lạnh nhạt nói: “Có cảm nghĩ gì?”
Thượng Tĩnh nhất thời có hơi xấu hổ: “Cháu vô năng!”
Ông lão lạnh lùng nhìn thoáng qua Thượng Tĩnh: “Ngươi cũng biết, nếu như một bước kia không bước ra, sẽ vĩnh viễn là người phàm, chỉ có thật sự bước một bước kia ra, ngươi mới có thể hiểu được đó là một thế giới như thế nào!”
Thượng Tĩnh trầm lặng.
Lúc trước, gã cho rằng mình hiện tại không khác biệt là mấy so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624959/chuong-11056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.