Phải chậm chút!
Thực lực hiện tại của hắn có thể ra vẻ ở nơi này, nếu bây giờ đổi, hắn sợ mình lại biến thành kẻ cùi bắp mất!
Không thể để Thanh Nhi kết thúc!
Diệp Huyên đi về phía Thượng Tĩnh, hắn vẫn không muốn dùng đến kiếm Thanh Huyên, một kiếm này, hắn nuôi dưỡng lâu như vậy, đương nhiên không thể dùng dễ dàng như vậy được!
Nhìn thấy Diệp Huyên, Thượng Tĩnh nhíu mày: “Đối thủ của ta không phải ngươi!”
Nói rồi, gã tức giận chỉ Thanh Nhi: “Đối thủ của ta là nàng ta!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi đừng nghĩ nhiều vậy làm gì! Ta không để nàng ấy ra tay, từ một góc độ khác mà nói, là đang cứu vớt cho mấy tỷ sinh linh vũ trụ, thật đó, lần này ta không lừa người!”
Thượng Tĩnh vần còn muốn nói gì đó thì lúc này, Diệp Huyên bỗng biến mất.
Thượng Tĩnh nheo mắt, vung tay, chớp mắt, một vùng kiếm quang bỗng nổ tung trước mặt gã.
Ầm ầm!
Một vùng kiếm quang chấn động cả bầu trời!
Lúc này, Thượng Tĩnh bỗng bước lên trước một bước, đánh ra một quyền, một luồng quyền mang màu vàng bỗng tuôn ra.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang vọng khắp nơi, cả người Diệp Huyên lập tức bay lùi cả mấy vạn dặm!
Sau khi Diệp Huyên dừng lại, khóe miệng hắn bỗng chảy máu.
Mạnh thật!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624925/chuong-11049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.