Lý Lan Lan cười nói: “Thanh kiếm này không bán”.
Nàng ấy nói xong thì cất thanh kiếm lại.
Diệp Huyên lắc đầu mỉm cười. Đương nhiên hắn cũng không hứng thú với thanh kiếm đó, mặc dù thanh kiếm đó không tồi nhưng so với kiếm Thanh Huyên và Vô Kiếm thì vẫn còn kém rất xa.
Lúc này Lý Lan Lan mới hỏi: “Diệp công tử còn muốn xem gì nữa không?”
Diệp Huyên nhìn quanh bốn phía rồi cười, nói: “Hết rồi, đa tạ Lan Lan cô nương đã tiếp đón”.
Lý Lan Lan mỉm cười: “Công tử khách sáo rồi”.
Diệp Huyên gật đầu: “Tạm biệt Lan Lan cô nương”.
Hắn nói xong thì quay đầu và biến mất.
Sau khi Lý Lan Lan thấy Diệp Huyên đi khỏi thì nụ cười trên khuôn mặt nàng ấy cũng dần tắt. Lúc này, một cô gái bỗng bước ra từ sau một trong số những cánh cửa.
Đấy là Lý Bán Tri.
Lý Lan Lan nhìn thấy Lý Bán Tri thì vội cung kính chào: “Chào đại tiểu thư”.
Lý Bán Tri cười nói: “Thú vị… Không ngờ hắn ta lại không động lòng với nửa quyển thánh võ kinh đó chút nào”.
Lý Lan Lan gật đầu: “Không chỉ có vậy, ta thấy hắn ta cũng không có hứng thú gì với kiếm của tiên tổ”.
Lý Bán Tri im lặng một lúc rồi nói: “Điều tra Tiên Bảo Các đó đến đâu rồi?”
Lý Lan Lan nói với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624892/chuong-11035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.