Diệp Huyên cười nói: “Vì chuyện gì mà lại thay đổi? “
Thái Sơ Trăn nhìn Diệp Huyên: “Vì sự thông minh của ngươi”.
Diệp Huyên chau mày.
Thái Sơ Trăn cười: “Nếu ngươi ngốc một chút, ta bán ngươi đi, ngươi còn sẽ giúp ta đếm tiền nữa. Nhưng đáng tiếc là ngươi không ngốc, vì vậy không còn cách nào khác, ta chỉ đành đổi ý thôi”.
Diệp Huyên liếc nhìn Thái Sơ Trăn, không nói gì.
Thái Sơ Trăn chớp mắt: “Giận rồi sao?”
Diệp Huyên đứng dậy: “Trăn Tử cô nương, ta có thể nói cho cô biết, nếu sau này có tranh chấp với tỷ tỷ cô thì ta nhất định sẽ đứng về phía tỷ tỷ cô”.
Hắn nói xong thì quay đầu bỏ đi.
Thái Sơ Trăn bỗng nói: “Tại sao?”
Diệp Huyên quay lại nhìn Thái Sơ Trăn: “Ta rất ghét kiểu phụ nữ tự cho mình thông minh, tự cho mình là đúng. Nếu giở âm mưu quỷ kế, ta thích thì ta chơi cùng, ta không thích thì cũng không ai giở trò được, hiểu không?”
Hắn nói xong thì quay đầu đi ra khỏi sân, lúc đến cửa thì lại nói: “Trăn Tử cô nương, cô tưởng đâu mình đã nhìn thấu được bản chất con người, có thể chơi đùa người khác trong lòng bàn tay… Nhưng chẳng hay đấy lại là suy nghĩ vô cùng ngu xuẩn. Còn nữa, giống như những gì ta vừa mới nói, ta nói rõ cho cô biết, nếu cô đánh nhau với tỷ tỷ cô thì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624884/chuong-11033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.