Nàng ta cười nói: "Nói gì vậy, nếu Diệp công tử là bạn của Trăn cô nương, vậy cũng là bạn của Lý Bán Tri ta. Đã là bạn thì đừng khách sáo!"
Diệp Huyên cười: "Được rồi!"
Lý Bán Tri cười bảo: "Hai vị, mời đi theo ta!"
Nàng ta nói xong bèn xoay người đi về phía trước!
Diệp Huyên và Thái Sơ Trăn lập tức theo sau!
Lý Bán Tri bỗng nói: "Diệp công tử, tổ tiên ta cũng từng là một vị kiếm tu. Ông ấy có để lại một bộ kiếm phổ, tiếc là sau ông ấy, Lý gia ta chưa có ai là kiếm tu cả. Thế nên, bộ kiếm phổ kia vẫn bị đóng bụi..."
Nàng ta nói đến đây bèn dừng một lát rồi nhìn về phía Diệp Huyên, cười bảo: "Diệp công tử cũng là kiếm tu, không biết ngươi có hứng thú không? Nếu có, ta có thể tặng nó cho ngươi!"
Thái Sơ Trăn bên cạnh cũng cười nói: "Tổ tiên của Bán Tri chính là cao thủ đỉnh cấp phía trên Thiên Tri Cảnh đó!"
Lý Bán Tri nghe vậy ngó Thái Sơ Trăn, cười.
Người thông minh luôn biết nên nói cái gì vào lúc nào.
Nếu do nàng ta nói tổ tiên mình là cao thủ phía trên Thiên Tri Cảnh, khó tránh khỏi sẽ có ý khoe khoang. Nếu không nói, lại sợ Diệp Huyên xem nhẹ. Nhưng để Thái Sơ Trăn nói, vậy hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề này!
Diệp Huyên cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624858/chuong-11024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.