Tần Quan cười nói: “Đây là tin tức do tiểu đội thám hiểm của ta gửi tới, bọn họ tìm được một tinh vực chưa biết, ở đó, bọn họ phát hiện một di tích không biết thời đại nào, nhưng bọn họ không dám đi sâu vào trong, vì vậy, ngươi đi đi!”
Diệp Huyên nói: “Ngươi không đi sao?”
Tần Quan lắc đầu: “Ta thì không đi! Tổng viện còn có rất nhiều chuyện rắc rối, ta phải ở lại đây giúp Thanh Khâu cô nương!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được thôi!”
Tần Quan cười nói: “Cẩn thận chút!”
Diệp Huyên khẽ cười: “Hiện tại muốn giết ta, ít nhất phải có mười vị Thiên Tri Cảnh đến!”
Tần Quan lắc đầu cười: “Xem thần khí ngươi đi!”
Nói rồi, nàng ta xoè tay, một chiếc nhẫn chưa đồ bay đến trước mặt Diệp Huyên.
Diệp Huyên có chút kinh ngạc: “Đây là?”
Tần Quan cười nói: “Đn dược do Đan Thần luyện, có tác dụng trị thương, hiệu quả cực kỳ tốt!”
Nghe vậy,Diệp Huyên lập tức cảm thấy có chút kỳ lạ: “Lần này sao không nhìn thấy Đan Thần?”
Đương nhiên hắn nhớ Đan Thần, cô nương này lúc đầu ở Ngân Hà Giới đã giúp hắn không ít, hơn nữa, đối phương còn lập ra một Đan viện trong thư viện, là Viện thủ của Đan viện!
Tần Quan nói: “Nàng ấy đang luyện đan, đợi qua một thời gian thì sẽ mau chóng đến đây!”
Diệp Huyên khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624786/chuong-11001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.