Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tín Ngưỡng Chi Lực của chúng sinh?”
Người đàn ông áo xanh lắc đầu.
Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo xanh: “Cha, hai cha con ta có thể nói chuyện thẳng thắn chút không?”
Người đàn ông áo xanh cười ha ha, sau đó nói: “Con ngốc à!”
Nói xong, y chỉ chỉ chính mình.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Mượn thế của cha?”
Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Mượn thế, đương nhiên phải tìm người mạnh nhất mượn thế, dù sao, so với chúng sinh và vũ trụ ngân hà, cha con càng mạnh hơn, không phải sao?”
Nghe vậy, Diệp Huyên mỉm cười: “Sau này con đánh nhau, mượn thế của cha?”
Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Không được!”
Diệp Huyên biểu cảm cứng đờ.
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Con phải làm từng chút một, con hiện tại trực tiếp mượn thế của ta, cho dù ta bằng lòng cho con mượn thế, thì đó cũng không phải điều con của bây giờ có thể chịu đựng được, không chỉ có con không chịu đựng được, mà cả vũ trụ cũng không thể chịu nổi, có thể nói như này, nếu ta bằng lòng cho con mượn thế, một kiếm này của con chém xuống, lấy con làm trung tâm, vũ trụ trong phạm vi hàng nghìn vạn trượng sợ là sẽ đều bị xoá sạch. Hiểu chưa?”
Diệp Huyên trầm lặng, một lát sau nói: “Nói như vậy, cha vừa rồi là nói mấy lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624735/chuong-10984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.