Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Không phải là không thể, mà là tiểu chủ… Người nhất định muốn như thế sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta cảm thấy ta phải cho bản thân chút áp lực và thử thách!”
Tiểu Bút chợt nói: “Đặt cược gì đó đi, có dám không?”
Diệp Huyên hơi tò mò: “Tiền cược là gì?”
Tiểu Bút trầm giọng đáp: “Nếu vũ trụ tiếp theo cậu không gọi người, ta sẽ đưa hết những bảo vật ta từng tham ô cho cậu!”
Diệp Huyên chợt thấy tò mò: “Huynh tham ô được bao nhiêu bảo vật rồi?”
Tiểu Bút lạnh nhạt nói: “Ngươi yên tâm, chắc chắn hơn nhiều so với tài sản của ngươi bây giờ!”
Diệp Huyên cạn lời.
Mẹ kiếp!
Lúc trước cây bút quèn này đã tham ô bao nhiêu tiền vậy?
Tiểu Bút nói tiếp: “Nếu cậu thất bại, ta cần cậu giúp ta làm một chuyện!”
Diệp Huyên hỏi: “Chuyện gì?”
Tiểu Bút đáp: “Đi đến chỗ chủ nhân của ta, giúp ta lấy được Đạo thuỷ!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Đạo thuỷ?”
Tiểu Bút trầm giọng đáp: “Phải!”
Tiểu Tháp chợt chen miệng vào: “Đạo thuỷ… Tiểu Bút, sở dĩ có thứ nước đó có phải là vì ngươi không?”
Tiểu Bút lạnh nhạt nói: “Tiểu Tháp, ngươi không phải Thiên Mệnh đại lão, ta khuyên ngươi noi chuyện tốt nhất nên có chừng có mực, nếu không, một ngày nào đó ngươi sẽ không lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624711/chuong-10976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.