Thần Nhân Quả lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó nhanh chóng quay người biến mất ở chỗ sâu trong tinh không.
Nam Man Nhi nhìn nhẫn chứa đồ trong tay Tần Quan, vẻ mặt xúc động.
Tần Quan cười hì hì rồi cất nhẫn chứa đồ vào túi vải nhỏ.
Nam Man Nhi đột nhiên nói: “Diệp công tử đối xử với Tần cô nương thật tốt”.
Tần Quan nhìn Nam Man Nhi, cười nói: “Man Nhi cô nương, cô là người thông minh, ta phải nhắc nhở cô một điều, cô có thể lợi dụng chỗ dựa này nhưng không được quá phận, nếu không thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng đấy. Cô cũng biết bình thường Tiểu Huyên Tử là người rất dễ thương lượng, nhưng người khác thì không”.
Nói xong nàng ta quay người rời đi.
Nam Man Nhi im lặng một lúc rồi bảo: “Cô không chờ hắn à?”
Tần Quan khoát tay: “Không sao, bây giờ là lúc hắn an toàn nhất rồi”.
Nói xong nàng ta biến mất ở nơi xa.
Nam Man Nhi nhìn xung quanh, trên mặt lộ vẻ phức tạp, vũ trụ Đạo này nói biến mất là biến mất.
Nàng ta vốn còn định chờ Nam Man tộc xuất thế sẽ tìm một chỗ đứng trong vũ trụ này, nhưng bây giờ thì không cần nữa.
Nam Man Nhi từ từ nhắm mắt lại.
Nàng ta xoè tay phải ra, bây giờ nàng ta là Thiên Tri Cảnh, hơn nữa còn là Thiên Tri Cảnh đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624685/chuong-10971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.