Diệp Huyên: “Muội muội nàng”.
Khương Thái U cười: “Chính xác”.
Nàng ta mỉm cười: “Mục đích của chủ nhân bút Đại đạo rất đơn giản, đó là muốn mượn tay ngươi tiêu diệt Thái Sơ tộc. Gần đây bọn họ đã bắt đầu huênh hoang quá lố, không chỉ khiêu khích Đạo Môn mà còn điên cuồng mở rộng. Địa bàn của họ đã rộng hơn gấp vạn lần so với tổ tiên xưa kia. Tộc trưởng Thái Sơ tộc hiện nay tuy không có Thái Sơ Thần Thể nhưng thực lực và mưu trí đều xuất sắc hơn người, ngay cả chủ nhân bút Đại đạo cũng phải e dè. Mà hiện nay, y thả tỷ tỷ của nàng ta ra khỏi Quy Khư Chi Địa, ngươi nói xem vị Tộc trưởng ấy sẽ làm gì? Chỉ có thể làm gì?"
Diệp Huyên không đáp.
Người kia chắc chắn sẽ không tha cho Diệp Thiển Thiển!
Khương Thái U tiếp tục: “Mục đích của chủ nhân bút Đại đạo rất đơn giản, đó là muốn mượn tay ngươi tiêu diệt Thái Sơ tộc!"
Diệp Huyên lắc đầu: “Cô sai rồi”.
Khương Thái U nheo mắt: “Sai chỗ nào?"
Diệp Huyên cười: “Thứ nhất, ta thấy tầm nhìn của chủ nhân bút Đại đạo không hạn hẹp đến vậy. Nếu y muốn diệt Thái Sơ tộc thì hoàn toàn có thể làm được, không cần mượn tay ta”.
Tiểu Bút chợt thở dài: “Diệp thiếu nói rất đúng. Ta biết thực lực Thái Sơ tộc thế nào, chủ nhân căn bản không cần kiêng dè”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624562/chuong-10917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.