Diệp Huyên dừng bước: “Càn rỡ phách lối là gì?"
Lão già nhìn hắn: “Ngươi có tin hay không, nếu ta chết ở đây, có là chủ nhân bút Đại đạo cũng không bảo vệ được ngươi!"
Diệp Huyên nghĩ ngợi một hồi, đáp: “Chẳng tin!"
Sau đó búng tay một cái.
Ầm!
Kiếm Thanh Huyên bắt đầu hấp thu linh hồn Lão già.
Thấy linh hồn mình dần biến mất, lão ta cả kinh: “Ngươi dám giết ta?!"
Diệp Huyên nhàn nhạt đáp: “Dám chứ”.
Lão già cả giận: “Ngươi có biết Thái Sơ tộc không?!"
Diệp Huyên: “Không”.
Lão già gầm lên: “Thái Sơ tộc ta là gia tộc đứng đầu chư thiên vạn cổ! Ngay cả chủ nhân bút Đại đạo cũng phải nể mặt chúng ta, ngươi có biết không?!"
Diệp Huyên nhìn lão: “Ngươi đòi so gia thế, so chỗ chống lưng thì chẳng có nghĩa lí gì đâu”.
Rồi xoay người rời đi.
Linh hồn lão già ngày càng nhạt.
Lão ta hoảng hốt cực độ, không còn vẻ ung dung lúc mới xuất hiện, sợ hãi thét lên: “Ta mà chết thì Thái Sơ tộc ta sẽ diệt thập tộc nhà ngươi!"
Thập tộc?
Diệp Huyên quay lại nhìn lão: “Nói phải giữ lời, ai nuốt lời làm chó!"
Lão già áo trắng đực mặt ra.
Đúng lúc này, có một luồng khí tức khủng bố ập xuống từ trời cao. Diệp Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624554/chuong-10914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.