Vừa nói xong đã biến mất tại chỗ.
Xoẹt!
Một tia kiếm quang lóe lên.
Vù!
Lý Tinh Lam còn chưa kịp phản ứng thì đã bị chém bay đầu, máu tanh ngòm phun ra như suối.
Diệp Huyên vươn tay gọi kiếm Thanh Huyên trở về, đoạn mỉm cười nhìn đại tiểu thư nhà họ Cơ: “Cô nương được an toàn rồi”.
Nàng ta giương mắt nhìn hắn: “Cảm ơn công tử!"
Diệp Huyên: “Chuyện nhỏ mà thôi”.
Sau đó dắt Diệp Thiển Thiển đi.
Cô gái kia gọi theo: “Công tử đợi đã!"
Diệp Huyên xoay lại, thấy nàng ta chần chừ nói: “Thể chất của lệnh muội rất đặc biệt, công tử nên tìm cách giấu đi, nếu không sẽ gặp phiền phức rất lớn”.
Diệp Huyên mỉm cười: “Cảm ơn cô đã nhắc nhở, nhưng...”
Hắn vươn tay xoa đầu Diệp Thiển Thiển, cong môi nói: “Chúng ta không sợ!"
Sau đó dắt Diệp Thiển Thiển đi xa.
Đại tiểu thư nhà họ Cơ nhìn huynh muội họ rời đi suốt một hồi lâu mới xoay người, nhưng không phải để trở về nhà mà là tìm đến một thương hội.
Thương hội Thái Sơ!
Nàng ta bước vào, thi lễ trước một lão già trong đó: “Cơ Nguyệt, đại tiểu thư nhà họ Cơ, xin ra mắt tiền bối”.
Lão già hờ hững hỏi: “Có chuyện gì?"
Cơ Nguyệt thấp giọng nói: “Ta đã gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624528/chuong-10905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.