Bỉ Yêu nhìn Diệp Huyên, lại nói: “Cảm ơn cậu”.
Diệp Huyên cười khẽ: “Sau này nếu Thần Cổ tộc cần gì thì cứ liên lạc với ta, giúp được ta sẽ tận lực giúp đỡ”.
Bỉ Yêu gật đầu: “Được”.
Diệp Huyên phất tay: “Hẹn gặp lại sau”.
Nói xong hắn hoá thành một luồng kiếm quang bay thẳng lên trời, trong nháy mắt biến mất ở cuối tinh không.
Bỉ Yêu nhìn cuối tinh không, im lặng hồi lâu rồi cong môi cười: “Lần này cược thắng lớn rồi”.
Nói xong nàng ấy xoay người rời đi, vừa đi còn vừa không kìm được ngâm nga câu hát.
…
Sau khi rời khỏi Thần Cổ tộc, Diệp Huyên tới Đạo giới.
Bên một góc hồ, Diệp Huyên và Đạo Thần chầm chậm bước đi.
Diệp Huyên hỏi: “Quá Khứ Tông có động tĩnh gì không?”
Đạo Thần lắc đầu: “Tạm thời không có động tĩnh gì cả”.
Diệp Huyên suy nghĩ rồi nói: “Chắc chắn tông môn này sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, bảo người của cô chú ý mọi lúc mọi nơi nhé”.
Đạo Thần bảo: “Ta nghĩ chắc chúng không dám tới tìm cậu nữa đâu”.
Diệp Huyên bảo: “Ý ta là sợ chúng đến tìm các cô”.
Đạo Thần im lặng một lúc: “Tắc trách rồi”.
Diệp Huyên trầm giọng bảo: “Còn có chuyện này nữa, ta nhớ hôm ở Quy Khư Chi Địa có một người thần bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624478/chuong-10889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.