Người cây lạnh lùng nhìn Tông Cảnh: “Nếu tiên tổ của ta sống lại, chắc chắn ông ấy sẽ làm Tộc trưởng! Ông ấy làm tộc trưởng thì ta làm gì đây? Có phải ngươi thấy ta bị ngu không?”
Tông Cảnh nhìn người cây: “Không! Ngươi rất thông minh!”
Người cây hừ lạnh: “Đồ ngu ngốc!”
Sau đó, nó xoay người biến mất ở chỗ sâu trong tinh không.
Người cây đi rồi, ông lão tóc bạc và người đàn ông đạo bào của Đạo Môn lập tức thở phào nhẹ nhõm!
Thực lực của người cây này đúng là quá đáng sợ, ngoài Bạch Giáp, nơi này thật sự không có ai là đối thủ của nó!
Cũng may người này đầu óc nhanh nhạy!
Nghĩ vậy, người đàn ông mặc đạo bào và ông lão tóc bạc nhìn về phía Diệp Huyên, trong mắt hai người tràn đầy vẻ khen ngợi.
Đây đúng là nhân tài!
Lúc này, Diệp Huyên đã khôi phục thân thể, tiếc là thân thể này của hắn đã không còn là Cổ Thể nữa, không còn Cổ Thể, chiến lực của hắn chắc chắn sẽ giảm đi nhiều!
Mà Bạch Y chiến đấu với hắn trước đó dù vẫn chưa hồi phục thân thể, nhưng linh hồn đã được khôi phục, linh hồn đã hồi phục, thì việc khôi phục thân thể chỉ là chuyện nhỏ.
Ông lão đạo bào nhìn về phía Tông Cảnh, cười hỏi: “Còn ai nữa không?”
Tông Cảnh cười khẽ: “Mấy năm qua Đạo Môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624392/chuong-10858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.