Sau đó lại hóa thành huyết quang chui về cơ thể Diệp Huyên.
Diệp Huyên câm nín một hồi mới thốt lên: “Đậu má!"
Tương Liêm khẽ cười: “Hay lắm, cha con các ngươi đúng là thú vị!"
Diệp Huyên nhàn nhạt nói: “Thế này đi Tương Liêm cô nương, chúng ta giao kèo với nhau. Hôm nay, tại đây, ta sẽ đấu một chọi một với Quá Khứ Tông. Chỉ cần các người lần lượt lên, không đánh hội đồng, ta cũng sẽ không gọi ai đến, được không?"
Tương Liêm: “Ngươi gọi đi”.
Diệp Huyên nhíu mày.
Tương Liêm càng nhìn hắn: “Có giỏi thì gọi người đến đây!"
Diệp Huyên không nói gì.
Mả mẹ nó!
Sao người này không đi theo lẽ thường?!
Tương Liêm cười khẽ: “Diệp công tử sẽ không gọi người đến, bởi chính ngươi cũng biết, làm như vậy thì ngươi vĩnh viễn chỉ là một kẻ thích dựa dẫm! Nhưng ngươi lại muốn chứng minh bản thân với thế nhân, rằng ngươi mới là nhân vật chính của thế hệ này, không phải một kẻ ăn bám...”
Diệp Huyên vung kiếm Thanh Huyên lên ngắt lời nàng ta: “Ngon thì nhào vào đánh hội đồng! Xem ta có dám gọi ai đến không!"
Tương Liêm im lặng nhìn hắn.
Dám không?
Nàng ta không dám!
Theo tư liệu điều tra được, tên Kháo Sơn Vương này là một kẻ không biết liêm sỉ!
Lúc này, một lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624334/chuong-10840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.