Đạo Thần trầm giọng nói: "Bọn họ đến từ quá khứ, điều này đã phá hư trật tự một cách nghiêm trọng nên đương nhiên chúng ta sẽ không bỏ qua. Có điều, tông môn đó khác phức tạp, giờ chủ nhân lại không có ở đây. Thế nên, ta phải trở về bàn bạc với các môn chủ trong Đạo Môn!"
Diệp Huyên nói: "Có thể nói sơ về Quá Khứ Tông đó được không?"
Đạo Thần khẽ lắc đầu: "Ta cũng không biết được nhiều lắm, chỉ biết họ sống trong quá khứ, là một thời không vô cùng đặc biệt. Còn những cái khác thì ta cũng chẳng biết được bao nhiêu!"
Nàng ta nói xong bèn liếc Diệp Huyên một cái: "Nếu ngươi muốn biết nhiều hơn thì ta cảm thấy ngươi có thể bảo muội muội của mình dẫn người đến đi dạo thử xem!"
Diệp Huyên: "..."
Tiểu Tháp bỗng nhiên nói: "Cái bà này không phải người tốt! Không lừa được!"
Diệp Huyên cười nói: "Dù thế nào ta cũng sẽ nhớ ký ân tình đã ra tay giúp đỡ của Đạo Thần cô nương vào hôm nay!"
Đạo Thần nặng nề hỏi: "Thật hả?"
Diệp Huyên gật đầu.
Đạo Thần ngó Diệp Huyên nói: "Ngươi không cần phải nhớ, vì giờ ngươi có thể trả!"
Diệp Huyên im lặng.
Sơ suất quá!
Đạo Thần hỏi: "Khó xử à?"
Diệp Huyên cười: "Sao có thể? Không biết ta có thể giúp gì được cho Đạo Thần cô nương!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624270/chuong-10811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.