Lúc này, Đạo Thần khẽ đè tay phải xuống: “Rơi!”
Ầm!
Chớp mắt, vô số tia chớp trút xuống như sao, tiến về phía Khương Nghịch!
Thấy vậy, ánh mắt Khương Nghịch trở nên hung tàn, tên này đạp mạnh chân phải, cả người hóa thành một cột sáng phóng thẳng lên trời!
Ầm!
Đối đầu!
Thoáng chốc, cả đất trời lập tức rung chuyển, từng tia chớp thần bí đánh vào người Khương Nghịch, nhưng, lại không thể tạo thành vết thương thực chất cho Khương Nghịch.
Mà lúc này, đóa hoa sen trong tay Đạo Thần bỗng hóa thành sấm chớp cắt ngang chân trời!
Vù!
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang vọng, Khương Nghịch đang lao đến trước mặt Đạo Thần lập tức bị sấm chớp nổ tung lùi liên tục đến mười mấy vạn trượng!
Sau khi Khương Nghịch dừng lại, tay phải hắn ta đã bị thiêu cháy!
Ở phía xa, Đạo Thần lạnh lùng nhìn Khương Nghịch: “Mấy năm nay, Quá Khứ Tông ngươi càng lúc càng ngông cuồng! Thế nào, có phải cảm thấy Đạo Môn ta không còn rồi không?”
Khương Nghịch xem thường: “Đạo Môn? Đúng là nực cười! Không có chủ nhân các ngươi, các người cũng chẳng khác gì đám lâu la!”
Nói xong, hắn ta chầm chậm siết chặt tay phải, thoáng chốc, đất trời xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số sức mạnh thần bí!
Ở bên dưới, Bỉ Yêu nheo mắt: “Đây là Quá Khứ chi lực!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624261/chuong-10803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.