Ứng Thanh nhìn thoáng qua Diệp Huyên, đang không sao tự dưng làm màu rồi!
Đúng lúc này, tinh không đằng xa bỗng chấn động. Diệp Huyên cau mày, nhìn phía xa, mảnh tinh không gần đó thế mà lại trực tiếp vặn vẹo.
Chuyện gì vậy?
Diệp Huyên nhìn Ứng Thanh hỏi: "Các cô còn có người đến hả?"
Ứng Thanh lắc đầu: "Không có!"
Diệp Huyên nghe vậy thì cau mày: "Không phải người của các cô?"
Ứng Thanh trầm giọng nói: "Chắc chắn là không phải! Chúng ta có thể đến đây là vì đã tập hợp toàn bộ lực lượng của Ngân Hà Tông mới làm được..."
Nàng ta còn chưa nói xong, thời không đằng xa bỗng nứt toạc. Sau đó, một bóng người chậm rãi đi ra!
Ứng Thanh nhìn thấy bóng người đó thì lập tức biến sắc: "Không xong! Đó là cao thủ Quá Khứ Tông! Chạy mau!"
Nàng ta nói xong bèn bỏ chạy cùng ông lão, song bấy giờ, Diệp Huyên lại bỗng nói: "Đợi đã!"
Ứng Thanh nhìn về phía Diệp Huyên, hắn nghiêm túc nói: "Có ta ở đây, các cô sợ cái gì? Ta... vô địch!"
Ứng Thanh chần chờ một chút rồi nói: "Cái này..."
Diệp Huyên cười: "Có ta ở đây thì các cô yên tâm đi! Ta đã phá hủy được lời nguyền nở mày nở mặt không quá ba ngày rồi!"
Hắn nói xong bèn nhìn bóng người kia, song lúc này, bóng người kia chợt mờ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624066/chuong-10728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.