Vương tộc!
Nghe vậy, sắc mặt của mọi người trong tộc lập tức trở nên khó coi!
Vân Kỳ nói: “Cho hắn ta vào đi!”
Ông lão cung kính hành lễ, xoay người lui ra.
Rất nhanh, một cô gái bước vào, cô gái mặc một chiếc váy dài màu trắng đơn giản, trong tay nắm một chiếc quạt giấy, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt!
Mọi người trong điện nhìn thấy người này, sắc mặt đều trở nên nghiêm túc!
Vương tộc!
Đại tộc này là sự tồn tại khủng bố có thể ra lệnh Đạo giới!
Sau khi cô gái tiến vào trong điện, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Vị này chính là Diệp công tử đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu.
Cô gái cười nói: “Diệp công tử, ta có thể cảm nhận được, đạo giới ở trên người ngươi!”
Diệp Huyên cười nói: “Sau đó thì sao?”
Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Giết người đoạt bảo, Diệp công tử, ngươi cảm thấy việc này rất đúng sao?”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Về chân tướng của sự việc, ta tin rằng ngươi chắc chắn còn biết rõ hơn ta! Nhưng là, các ngươi sẽ không để ý, đúng không?”
Cô gái mỉm cười, sau đó xoay người nhìn về phía Vân Kỳ: “Vân Kỳ cô nương, trước khi đến ta nghe nói, ngươi muốn đại diện Vân tộc bảo vệ vị Diệp công tử này, là thật sao?”
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624005/chuong-10704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.