Đúng lúc này, Vân Kỳ đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên nhìn về phía Vân Kỳ, cười nói: "Vân Kỳ cô nương, đa tạ".
Nếu không phải có Vân Kỳ giúp đỡ, có lẽ hắn còn thảm hơn bây giờ!
Vân Kỳ quan sát Diệp Huyên một lượt: "Lành thương rồi?"
Diệp Huyên gật đầu.
Vân Kỳ suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta phải trở về rồi".
Diệp Huyên nhìn Vân Kỳ, nàng ta lại nói: "Ngươi về với ta đi!"
Diệp Huyên không hiểu: "Tại sao?"
Vân Kỳ khẽ lắc đầu: "Vương tộc biết ta cứu ngươi rồi! Nên giờ họ đang tìm mấy trưởng lão cấp cao trong nhà họ Vân. Nếu ta không dẫn ngươi về thì bọn họ sẽ làm phiền đến Vân tộc ta mất!"
Nói rồi, nàng ta nhìn Diệp Huyên, nói với vẻ vô tộ: "Mà trước tiên chắc ngươi nên bồi thường cho ta vài trăm triệu Đạo Tinh chứ nhỉ?"
Diệp Huyên: "..."
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Bọn họ thật sự đến Vân tộc của cô rồi à?”
Vân Kỳ gật nhẹ đầu: “Đúng thế! Bây giờ gia tộc bảo ta lập tức trở về!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta về cùng cô!”
Đây là chuyện giữa hắn và Vương tộc, đương nhiên hắn không thể liên luỵ đến Vân Kỳ và Vân tộc được!
Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Vân Kỳ nhìn hắn: “Ngươi chắc chứ?”
Diệp Huyên cười nói: “Sao lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623987/chuong-10698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.