Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
Như nghĩ đến điều gì, hắn lại thả ra kiếm ý Nhân Gian!
Ba loại lực lượng dung hợp với nhau!
Sau khi ba lực lượng dung hợp lại, hắn phát hiện hơi thở của hắn thoáng chốc tăng mạnh, mạnh hơn trước đó không chỉ gấp mấy lần!
Diệp Huyên mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, hắn nhẹ nhàng vung tay!
Vụt!
Một tia lôi kiếm quang màu máu lập tức chém về phía chân trời!
Trong nháy mắt, thế giới bên trong tinh môn ầm ầm sụp đổ!
Trong thời không đen kịt, Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại, một lát sau, những tia chớp xung quanh dần trở lại trong cơ thể hắn, huyết mạch của hắn cũng dần yên tĩnh lại!
Diệp Huyên hơi nhếch môi, bây giờ cường giả Trật Tự Cảnh thật sự chẳng là gì trước hắn!
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên đột nhiên cất kiếm Thanh Huyên, sau đó biến mất!
Diệp Huyên trở lại Bắc Phái, hắn chợt nhớ Vân Kỳ muốn dẫn hắn đi đến một nơi đặc biệt!
Vừa về đến Bắc Phái, Mạc Dĩ đã xuất hiện trước mặt hắn, thấy Diệp Huyên, lão ta vội vàng chào hỏi: “Diệp công tử!”
Diệp Huyên cười nói: “Vân Kỳ cô nương vẫn còn ở đây chứ?”
Mạc Dĩ gật đầu: “Vẫn còn! Nàng đang bế quan!”
Vẫn còn bế quan!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623882/chuong-10668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.