Ba người đều là Thiên Vị Cảnh!
Đều là cao thủ!
Diệp Huyên khẽ cười nói: “Lợi hại! Một Thiên Vị Cảnh là ông chưa đủ, bây giờ còn gọi ba người nữa đến! Đúng là lợi hại!”
Minh Thiên Đạo lạnh lùng nói: “Ngươi không phục thì cũng gọi người đi!”
Diệp Huyên chỉ Minh Thiên Đạo: “Ông già, ta cho ông biết, ông đừng có kiêu ngạo với ta!”
Minh Thiên Đạo nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi gọi đi!”
Diệp Huyên đang định nói tiếp thì lúc này, ông lão mới đến ở bên cạnh chợt cất lời: “Ngươi là Diệp Huyên!”
Diệp Huyên nhìn ông lão vừa lên tiếng: “Phải!”
Nghe vậy, ba người mới đến lập tức sa sầm mặt!
Bọn họ quay đầu nhìn về phía Minh Thiên Đạo, Minh Thiên Đạo lạnh lùng nói: “Là Diệp Huyên thì sao? Đạo Môn ta phải sợ hắn à?”
Ông lão đứng đầu trầm giọng nói: “Đạo Thần từng dặn dò, nếu gặp Diệp Huyên thì phải nể mặt hắn ba phần! Minh Thiên Đạo, ông có ý gì?”
Minh Thiên Đạo gằn giọng nói: “Nể mặt hắn ba phần? Vậy hắn cũng phải nể mặt Đạo Môn chúng ta mới được? Khi nãy hắn đã suýt giết chết Bạch Tướng đấy!”
Bạch Tướng ở bên cạnh vội vàng gật đầu.
Nghe vậy, ông lão dẫn đầu cau mày, ông ta quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Diệp công tử, cậu…”
Diệp Huyên khẽ thở dài: “Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623854/chuong-10657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.