Ông ta chỉ tay về bên phải: “Đi thêm nghìn dặm nữa sẽ có một hang động tên Thiên Phủ. Năm xưa Vạn Lực từng chữa thương nơi đó, ta không biết y có còn sống hay không, nhưng y có rất nhiều bảo vật, các ngươi có thể thử xem”.
Vân Kỳ và Diệp Huyên đồng loạt nhìn theo. Vân Kỳ hỏi: “Thước Lâm Giới nằm trong tay ông đúng không?"
Thiên Lâm Giới lập tức nheo mắt, một tia lạnh lùng lóe lên trong đồng tử.
Vân Kỳ: “Chừng nào còn giữ nó, ông sẽ gặp tai họa!"
Thiên Lâm Giới hạ giọng: “Hay ngươi định mật báo?"
Vân Kỳ cười: “Nếu ông còn ẩn nấp thì có thể kéo dài hơi tàn thêm chút nữa, nhưng bây giờ...”
Nàng ta vươn tay, đẩy một quyển trục sang cho Thiên Lâm Giới.
Ông ta mở ra nhìn, sắc mặt lập tức sạm lại.
Vân Kỳ: “Ta có được nó, người khác cũng có thể. Nếu ở thời kỳ đỉnh phong, ông có lẽ sẽ không sợ, nhưng bây giờ...”
Nàng ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Ông bằng được bao nhiêu phần khi ấy?"
Thiên Lâm Giới không đáp.
Vân Kỳ nhìn ông ta: “Dám bỏ thì mới có được”.
Thiên Lâm Giới vẫn im lặng.
Vân Kỳ khẽ cười, nói với Diệp Huyên: “Chúng ta đi”.
Thiên Lâm Giới bỗng lên tiếng: “Nếu ta đưa nó cho cô, ta sẽ được ích lợi gì?"
Vân Kỳ quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623794/chuong-10632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.