Nói rồi, ông ta mở tay ra, một quyển sách chậm rãi bay đến trước mặt hai người: "Đây là truyền thừa ta để lại cho tộc nhân".
Bên trên quyển sách còn có một miếng ngọc bội.
Người đàn ông trung niên lại nói: "Thôi thúc ngọc bội kia là các ngươi sẽ liên lạc được với tộc nhân của ta".
Vân Kỳ khẽ gật đầu: "Chúng ta sẽ giúp ông".
Người đàn ông trung niên đáp: "Đa tạ!"
Nói rồi, thân thể ông ta cũng dần trở nên hư huyễn.
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: "Tiền bối, Đạo Thần của Đạo giới đã bỏ mình rồi sao?"
Người đàn ông trung niên trầm mặc một lát rồi nói: "Đã bị đánh vào Quy Khư Chi Địa!"
Quy Khư Chi Địa?
Diệp Huyên không nói gì.
Người đàn ông trung niên lại nói: "Tất nhiên chuyện này đã không còn quan trọng với chúng ta nữa rồi. Năm đó chúng ta tâm cao khí ngạo, tính mạng rẻ hơn cả giấy".
Nói rồi, ông ta lắc đầu cười: "Vạn pháp cũng chỉ là vạn không".
Diệp Huyên không nói gì, khẽ thở dài.
Lúc này, người đàn ông trung niên đột nhiên nói: "Tiểu hữu tu luyện Cổ Chiến Thể?"
Diệp Huyên hơi kinh ngạc: "Tiền bối biết Cổ Chiến Thể này?"
Người đàn ông trung niên gật đầu: "Biết! Năm đó ta cũng từng gặp Cổ cô nương một lần! Khi ấy cũng từng mời nàng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623775/chuong-10624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.