Trên đường, Diệp Huyên nói thầm trong lòng: ‘Tiểu Bút, rốt cuộc huynh có phải hàng thật không vậy?"
Bút Đại đạo trầm giọng nói: "Cậu còn nghi ngờ ta nữa à?"
Diệp Huyên khẽ thở dài: "Bây giờ ta còn nghi có phải chủ nhân phái huynh đến để yểm bùa ta nữa không đây này..."
Bút Đại đạo: "..."
Lúc này, Vân Kỳ đột nhiên nói: "Ngươi nhìn kìa!"
Diệp Huyên thôi không nghĩ nữa, hắn ngẩng đầu lên nhìn, cách đó không xa có một cổng sao, bên ngoài cổng là một mảnh tinh không vô tận.
Có một vùng tinh không khác!
Diệp Huyên và Vân Kỳ nhìn nhau, sau đó cả hai cùng đẩy nhanh bước chân.
Chẳng mấy chốc, cả hai đã đi xuyên qua cổng sao, đến tinh không vô tận kia.
Mà trước mặt hai người không xa có một người đàn ông trung niên đang ngồi xếp bằng, người này cúi gục đầu, hoàn toàn không có hơi thở.
Diệp Huyên đột nhiên nói: "Tiền bối?"
Lúc này, người đàn ông trung niên chậm rãi ngẩng đầu lên, khi thấy Diệp Huyên và Vân Kỳ, ánh mắt của ông ta lập tức lướt ngang qua Diệp Huyên, rơi thẳng vào người Vân Kỳ. Khi nhìn kĩ được Vân Kỳ, ông ta nhíu mày lại, nhưng chẳng mấy chốc, ông ta lại dời ánh mắt sang Diệp Huyên, khi thấy Diệp Huyên, ông ta chợt sửng sốt.
Diệp Huyên bị người đàn ông trung niên nhìn thì có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623771/chuong-10622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.