Đúng lúc này, Nguyên Đế rống to một tiếng: “Gọi tổ tông!”
Gọi tổ tông!
Ầm!
Một luồng ánh sáng trắng phóng lên trời từ chỗ Nguyên Đế.
Diệp Huyên nhìn ánh sáng trắng ấy, lâu lắm rồi hắn chưa thấy ai gọi tổ tông.
Xa xa, Nguyên Đế gằn giọng hung tợn nói: “Nếu các ngươi đã muốn cá chết lưới rách thì cùng cá chết lưới rách đi! Ai sợ ai?”
Cổ khinh thường nhìn Nguyên Đế: “Chỉ dựa vào ông mà cũng đòi cá chết lưới rách à?”
Nguyên Đế giận dữ chỉ vào Cổ: “Cô đừng có mà kiêu ngạo!”
Cổ bật cười, phớt lờ Nguyên Đế, sau đó quay người nhìn luồng ánh sáng trắng phía xa, dưới ánh mắt của mọi người, một ông lão áo trắng xuất hiện trong luồng sáng trắng ấy.
Khoé miệng Cổ hơi nhếch lên: “Nguyên Thiên!”
Nguyên Thiên!
Người sáng lập ra Đế quốc Nguyên!
Năm xưa ông ta cũng là một cường giả siêu cấp có thể hô mưa gọi gió!
Sau khi Nguyên Thiên xuất hiện, ông ta nhìn Cổ, khẽ chau mày.
Đương nhiên ông ta không biết Cổ, bởi hai người không cùng thời đại.
Nguyên Thiên nhìn Cổ, trong mắt cũng hiện lên vẻ nghiêm túc nặng nề.
Dù không biết Cổ, nhưng ông ta có thể cảm nhận được sức mạnh của nàng ta.
Lúc này Thiên Đạo ở bên cạnh khẽ thở dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623701/chuong-10598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.