Diệp Huyên gật đầu, nhìn Cổ và A Lan: “Chúng ta có nên tới Đế quốc Nguyên chơi tí không?”
Hai cô gái nhìn nhau, Cổ cười bảo: “Ngươi nói đi thì đi”.
Diệp Huyên gật đầu: “Đi!”
Ba người cùng biến mất.
Trong tinh không, A Lan nhìn tinh không vô tận xung quanh với vẻ mặt phức tạp.
Tự do rồi!
Khi đánh mất tự do mới phát hiện tự do quan trọng nhường nào.
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi nhìn Diệp Huyên: “Cảm ơn Diệp công tử!”
Thấy A Lan lại cảm ơn, Diệp Huyên ngẩn ra sau đó cười bảo: “Bây giờ đã là người cùng phe rồi, đừng khách sáo nữa”.
Cổ cũng cười: “Đúng thế”.
A Lan khẽ cười: “Được!”
Diệp Huyên lấy ra một viên tinh thạch rồi hỏi: “Cổ, A Lan, đây là tinh thạch gì?”
A Lan và Cổ nhìn viên tinh thạch trong tay Diệp Huyên rồi đều sửng sốt.
Cổ trầm giọng đáp: “Là Đạo Tinh!”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Đạo Tinh?”
Cổ gật đầu: “Là một loại tinh thạch vô cùng quý giá! Độ quý giá của nó ít nhất cũng gấp trăm lần Cổ Tinh!”
Nghe vậy, Diệp Huyên động lòng: “Quý giá vậy ư?”
Cổ khẽ gật đầu: “Nếu như hấp thu Đại Đạo Chi Lực trong này sẽ giúp ích rất nhiều cho người tu luyện. Hơn nữa sau khi tới Tiểu Trật Tự Cảnh, thông thường tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623678/chuong-10590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.