Nguyên Đế khẽ cười: “Tuy không đột phá được Trật Tự Cảnh, nhưng ta được tự do rồi. Không như Cổ cô nương, bị nhốt bao nhiêu năm như thế, chắc cảm giác đó cũng không dễ chịu đúng không?”
Cổ bật cười lớn: “Bị nhốt thì thế nào? Cổ ta đây thà chết vinh còn hơn sống nhục”.
Nguyên Đế nhìn Cổ nói: “Rất có chí khí”.
Cổ cười bảo: “Nguyên Đế, bây giờ ta đang lẻ loi một mình đấy, he he…”
Nguyên Đế hơi nheo mắt.
Sao ông ta lại không hiểu ý của Cổ?
Bây giờ Cổ chỉ có một mình, nếu nàng ta muốn báo thù Đế quốc Nguyên thì với Đế quốc Nguyên thực sự là một tai hoạ lớn.
Một khi cường giả cấp bậc này không còn gì phải dè chừng nữa rồi làm loạn thì ai có thể ngăn cản được?
Lúc này, Nguyên Đế đột nhiên chỉ vào Diệp Huyên bên cạnh: “Nếu Cổ cô nương bất chấp làm loạn, cô không sợ hắn chết oan uổng sao?”
Cổ nghiêm nghị nói: “Ông dám!”
Nguyên Đế cười khẩy: “Cổ cô nương còn dám làm loạn thì sao ta lại không dám?”
Cổ nhìn chằm chằm Nguyên Đế: “Ta cược ông không dám!”
Nguyên Đế cười lạnh lùng: “Vậy Cổ cô nương có muốn thử không?”
Cổ đáp: “Thử thì thử”.
Nói xong nàng ta quay người biến mất tại chỗ.
Phương hướng chính là Đế quốc Nguyên!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623610/chuong-10572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.