Sau đó lại nghe giọng nói vang lên trong đầu: “Ngươi không sợ hắn bị đánh chết?"
Cổ điềm tĩnh đáp: “A Lan, ngươi cũng thấy số mệnh hắn, chẳng lẽ không biết mạng hắn dai cỡ nào?"
A Lan im lặng.
Cổ thở dài: “Trừ tự sát, ta thật sự không nghĩ ra cách nào có thể khiến hắn chết!"
A Lan hạ giọng: “Ngươi thật sự không định báo thù?"
Cổ: “Trước kia đã đánh không lại, nói chi bây giờ”.
A Lan: “Thế này không giống với tính cách của ngươi!"
Cổ bình tĩnh đáp: “Ta đã không còn là cô gái xông xáo năm ấy nữa. Góc cạnh năm xưa phải mài đi, bằng không sẽ ăn đủ với sự tàn nhẫn của thế giới này”.
A Lan: “Còn chuyện Cổ Tông? Ngươi cũng cho qua?"
Cổ cười: “Cổ Tông ư? A Lan à, ta nghĩ ngươi nên đọc sách nhiều hơn để cho cái đầu thông minh lên đi!"
A Lan: “...”
Cổ: “Ngươi tưởng ta mang hắn đến gặp ngươi là để khoe mẽ ư? Không, ta đang cứu ngươi đấy! Ta bảo ngươi xem bói cho hắn, ngươi không nói được câu nào nghe lọt tai sao? Chỉ cần làm cho hắn vui, ta lại khen ngươi thêm vài câu là phong ấn của ngươi sẽ được giải! Nhưng ngươi đã làm gì? Một hai cứ phải làm mình làm mẩy! Bây giờ thì hay rồi, ngươi làm hắn cáu thì cứ tiếp tục ở trong cái lầu rách đó đi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623580/chuong-10555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.